Ông ta nhìn xung quanh, cuối cùng thấy Cố Hồng, chỉ có ông ấy thản nhiên nhìn thẳng vào ông ta, cũng nói: "Văn Cường, người đang làm, trời đang nhìn, người có thể nhất thời ức hiếp người, nhưng không ức hiếp được một đời, Tiểu Dân có thể nhịn trong nhất thời, nhưng không thể vĩnh viễn bị cậu coi như quân cờ mà giẫm tới giẫm lui, đúng không?
Coi người khác làm quân cờ để giẫm đạp, leo lên. Hứa Văn Cường cứ nghĩ Tiểu Dân chỉ là một quân cờ ngu ngốc, nhưng lại không ngờ cậu ấy là một quả mìn.
Hứa Văn Cường vẫn đang đứng ở đây, nhưng theo một ý nghĩa nào đó, ông ta đã tan xương nát thịt.
Đúng lúc này, bộ trưởng Lý tiến lên đúng lúc, nói: "Xem ra vấn đề dược phẩm Đông Hải rất nghiêm trọng, các vị lãnh đạo, các ông và Văn Cường cứ từ từ thảo luận xem nên giải quyết vấn đề như thế nào đi, để cho thằng bé Tiểu Dân chăm chỉ thi nghiên cứu sinh, phấn đấu vào quân đội đi, tôi nghĩ môi trường quân đội với những mối quan hệ đơn giản giữa các cá nân sẽ thích hợp với cậu ấy hơn.
Khi mọi người nhìn thấy bộ trưởng Lý, tình thế lại thay đổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây