Cầu xin ai nữa đây, Tiểu Bắc đứng lên, cũng muốn ra ngoài, ông ta đi cầu xin Tiểu Bắc vậy.
Nhưng Tiểu Bắc bị cậu ta đánh bốn năm, lúc này có cậu mình làm chỗ dựa, làm sao còn có thể để ý tới cậu ta?
Trần Thiên Tứ lần này cuối cùng đã biết sợ, vẻ mặt buồn bã hỏi ông nội mình: “Ông nội, cháu sẽ không sao chứ?
Trần Sảnh nhìn một hàng bốn người, mặc âu phục, thắt cà vạt, cao cao gầy gầy, nối đuôi nhau mà ra, cuối cùng phát ra tiếng hò hét từ sâu trong linh hồn: "Nhìn con cái nhà người ta rồi tự nhìn lại mày đi, đồ không có tiền đồ.
Loại trẻ con như Trần Thiên Tứ này là những đứa trẻ kiêu ngạo từ nhỏ đã được khen ngợi, được nâng niu quen rồi, nghe phê bình sẽ không chịu được, nhất thời tức giận gào thét: "Ông nội, mẹ nó thiên vị, cháu chính là đứa nhỏ ngoan nhất viện kiểm sát!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây