Lâm Quân quay đầu nhìn lại, thấy là Vương Kiếm Phong, đành tới mở cửa, mời anh ấy vào.
Cái gì gọi là lòng nghĩ là được ngay, có lẽ là đang nói về Tiểu Hiến lúc này đây.
Vương Kiếm Phong lấy ra một hộp giấy, đi tới trước mặt Tiểu Hiến, chắp tay sau lưng đánh giá đứa bé này một hồi lâu, mới đưa hộp giấy cho cậu ta, nói: “Thằng nhóc cháu được lắm, thế mà có thể lấy được thứ này từ bộ đội, thứ đồ chơi này, Bộ trưởng Lý nói với chú là một chiếc máy tính, chú nhìn một chút, lớn giống như quyển sách vậy, cháu có biết nó bao nhiêu tiền không?
Duỗi bốn ngón tay ra, anh ấy nói: “Là bốn mươi ngàn đồng đó!
Lâm Quân cũng thấy choáng váng, cô ấy cũng được xem là người có tiền ở thành phố Đông Hải này, nhưng một chiếc hộp nhỏ giá bốn mươi ngàn, đó là thứ gì chứ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây