Lời nói của con bé đầy mâu thuẫn, trước sau trái ngược, nhưng Lâm Quân hiểu được vì sao con bé không vui.
Cô bé có gu thẩm mỹ của mình, cô bé không chỉ thích làm đẹp cho mình, còn hy vọng mẹ cũng sẽ đẹp.
Đó là bản năng của phái nữ.
Nhìn lại trong gương, khuôn mặt tái nhợt, hốc hác, trên người là chiếc áo phông lớn mua từ năm năm trước khi cho con bú, khó trách Bán Hạ không vui, Lâm Quân nhìn mình trong gương còn tự thấy chán ghét ấy. Từ khi Nghiên Nghiên ra đời, cô ấy đã ghét bản thân, luôn mặc một chiếc áo phông bẩn, mặt không rửa đầu không trải, khi quay lại Đại học Quản trị Quốc gia tìm Cố Cẩn, cô ấy còn từng nghe một nhóm nữ sinh nói: "Trời ơi, tiến sĩ Cố một nhân tài như vậy, sao lại cưới một người phụ mặt vàng, người phụ nữ đó có chỗ nào xứng với tiến sĩ Cố của chúng ta chứ?"
"Tình yêu lớn đến từ xà beng, nếu không cậu cậy thử xem?" Một nữ sinh khác nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây