Lâm Đông mỉm cười, vốn tưởng rằng Lâm Quân sẽ chỉnh đứa nhỏ, kết quả cô ấy lại nói: "Lâm Đông, ít nhất hiện tại em sẽ không rời đi. Nhà xưởng có thể bán đi, có thể phát triển, nhưng các anh không thể làm cho nó bừa bãi, em không cho phép."
Lâm Đông nghe giọng điệu của cô ấy quá kích động, sợ cô ấy phát bệnh nên khuyên nhủ: “Lâm Quân, anh thấy tinh thần em rất kém, nhà máy là của nhà nước, tự có các lãnh đạo lo lắng, em đừng nên bận tâm. Chỉ sợ cô ấy lại muốn đòi tự sát.
"Làm gì có, tinh thần của mẹ con đang rất tốt." Bán Hạ ngốc nghếch khoe, còn hỏi Lâm Quân: "Đúng không, mẹ?"
Còn muốn hỏi Cố Pháp Điển đang với tay muốn câu cá bên bờ ao: “Đúng không anh trai.
Lần này, ngay cả Cố Pháp Điển cũng không dám mù quáng tự tin, cậu bé lo lắng cho mẹ mình, sợ bà ấy sẽ phát điên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây