Ở phía bên kia, Cố Cẩn đoán con trai mình sẽ không muốn để cho anh ấy nhìn thấy tình cảnh thằng bé đi cầu xin tha thứ với thầy giáo đâu, vậy nên Cố Cẩn bèn lặng lẽ rời đi.
Đi tới cổng nhà máy, ngay lúc anh ấy chuẩn bị gọi xe thì lại nghe thấy sau lưng mình có người đang không ngớt thở dài đau xót, quay đầu nhìn lại, là Thẩm Tứ Bảo và bà mẹ vợ của anh ta đang ngồi trước quán bán mì sườn, cả hai người họ đang ăn mì.
Bên cạnh họ còn có chủ nhiệm Kỳ đứng đó, ngoài ra còn có thêm mấy người trong nhà máy vốn hết lòng trung thành với Thẩm Tứ Bảo.
Bởi vì nhìn thấy Cố Cẩn quay đầu lại nhìn bọn họ nên Thẩm Tứ Bảo đứng dậy nói: "Giáo sư Cố, cậu cũng lại đây ăn bát mì đi, tôi mời cậu."
"Tôi còn phải đi tới cục cảnh sát một chuyến để xử lý vụ án, mì thì tôi không ăn đâu, nhưng Tứ Bảo này, tôi thấy tâm trạng của mẹ vợ cậu không được tốt cho lắm, cậu chịu khó khuyên nhủ bà ấy một chút, bà ấy cũng đã lớn tuổi rồi, đối mặt với chuyện Tần Tú phạm tội lần này, áp lực tâm lý chắc hẳn cũng rất lớn, dù sao thì Tần Tú xảy ra chuyện cũng sẽ liên lụy tới việc thẩm tra lý lịch chính trị của con trai cậu." Cố Cẩn nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây