Pháp Điển lập tức hiểu được tâm tư của cô mình, nói: "Cô à, Bán Hạ vốn đã phải sống qua những ngày tháng khổ sở lắm rồi, hơn nữa em ấy còn từng bị Tần Tú ngược đãi, có tổn thương tâm lý vô cùng nghiêm trọng, cô là người lớn đó, có thể đừng kích thích em ấy được không?"
Cố Linh quả thực là không nói nổi lời nào, hầu hạ mấy người bọn họ ăn ăn uống uống, vậy mà giờ lại trở thành người xấu rồi?
"Con bé đã từng phải chịu ngược đãi nghiêm trọng, đứa nhỏ có sự tổn thương tâm lý, Cố Linh à, sau này em nói chuyện phải chú ý một chút." Cố Cẩn cũng nói thêm vào.
Khi Cố Linh nhìn thấy Bán Hạ, những vết thương trên người cô bé đã gần như khỏi hẳn, thế nên cô ấy hoàn toàn không biết gì về chuyện Tần Tú ngược đãi Bán Hạ.
Đương nhiên, Cố Linh cũng không cách nào hiểu được sự phản nghịch của trẻ con, cô ấy vẫn chỉ cân nhắc đến tình hình của nhà mình mà thôi, vì thế Cố Linh nhẫn nhịn một chút, cuối cùng vẫn nói: "Anh, Lâm Quân đã dắt hai đứa trẻ đi rồi, hơn nữa bọn chúng còn được nhập quốc tịch Mỹ, bởi vì việc này mà ba chúng ta đã vô cùng tức giận, không nhận anh, còn gọi anh là cái đồ con cháu bất hiếu, nếu như Pháp Điển và Bán Hạ cũng lại trở thành người Mỹ nữa thì anh cứ chờ đấy mà xem, ba chúng ta cho dù có chết cũng sẽ đội mồ sống dậy, nhảy ra khỏi mộ phần mà đánh chết anh."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây