Cô ta vừa muốn kêu lên, nói Nghiên Nghiên là con gái của cô ta thì Thẩm Tứ Bảo đã ôm chầm lấy cô ta rồi nói: "Tú Nhi, ngoan, em cứ đi tới cục cảnh sát trước đi, nếu Cố Cẩn nhất quyết bắt chúng ta nhận tội, thì chúng ta cứ nhận, nhưng em yên tâm, anh sẽ tìm luật sư tốt nhất cho em, giúp em thưa kiện, nhất định sẽ cứu em ra ngoài."
"Chồng ơi, lỡ em sẽ bị xử bắn thì sao?" Tần Tú cực kỳ sốt ruột.
Thẩm Tứ Bảo nói: "Chỉ là một đứa nhỏ bẩm sinh đã ốm yếu bệnh tật, đây lại còn là ngộ thương, nhiều lắm cũng chỉ xử em một năm tù giam thôi, còn sẽ có án treo nữa, thế nên em yên tâm đi, em sẽ không phải ngồi tù đâu."
Tần Tú tin là thật nên đáp: "Vậy được, em sẽ chờ anh đấy."
Thẩm Tứ Bảo siết chặt lấy tay vợ mình, nói một cách chân thành từ tận đáy lòng: "Yên tâm, anh yêu em như thế, anh không thể rời xa em được, không có em, buổi tối anh ngủ cũng không được ngon giấc, chúng ta có quan hệ ở cục cảnh sát, anh có thể xin được luật sư giỏi cho em, anh nhất định có thể cứu được em ra ngoài."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây