Tuy Tần Tú hận Thẩm Tứ Bảo vì đã cố ý dẫn dụ cô ta hại chết con gái của mình nhưng dẫu sao cô ta cũng vẫn muốn làm vợ bí thư, cho nên lại gắng gượng sống tiếp, lúc này được Thẩm Tứ Bảo dìu thì cũng phải cưỡng ép mình bày ra dáng vẻ kinh doanh, nói: "Cố Cẩn, cho dù người khác có nói thế nào đi nữa, nhưng Bán Hạ vẫn là con gái của tôi, tôi yêu thương con bé, anh cho tôi một buổi tối, để tôi cưng chiều yêu thương nó, có được không!"
Đây nào có phải là yêu thương một buổi tối gì, rõ ràng là còn chưa từ bỏ ác ý xấu xa, vẫn còn định moi tiền.
Cố Linh sắp tức điên lên rồi, cô ấy giương nanh múa vuốt, chỉ hận không thể xé xác mấy kẻ vô liêm sỉ vẫn đang giả mù giả điếc trước mắt này ra.
Nhưng Cố Cẩn lại không hề tức giận, chỉ nói: "Cảnh sát đã tra rõ, rằng vợ chồng hai người không có chút quan hệ huyết thống nào với Bán Hạ, vậy nên con bé rất có khả năng là đứa trẻ được các người lừa đến tay, Hội Liên hiệp Phụ nữ đã phê chuẩn để cho tôi tạm thời chăm sóc con bé, tôi cũng chỉ làm việc theo pháp luật mà thôi."
Hai người hai mắt nhìn nhau một cái, Thẩm Tứ Bảo lên tiếng an ủi Tần Tú: "Con chúng ta đến như thế nào, bản thân chúng ta hiểu rõ là được, chúng ta chưa từng bắt trộm đứa trẻ nào thì không sợ cảnh sát điều tra, em nói xem có đúng không?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây