Tiếng bước chân của Bạch Thư Đình dần xa, Lâm Mẫn lau đi nước mắt trên mặt, mở đáy hộp trang sức ra, nhìn đôi bông tai và mặt dây chuyền bên trong, thứ mà bà ta từng rất thích nhưng giờ đã bị phủ một lớp bụi dày, vừa bẩn vừa cũ, chợt cười nhạo một tiếng.
Muốn đấu với tôi à.
Bạch Thư Đình đẩy cửa vào. Ở trong nhà mình, ngoại trừ tiến vào phòng của Bạch Bảo Châu ông ta còn chú ý gõ gõ cửa phòng vài tiếng, còn tiến vào phòng của những người khác thì ông ta đều đẩy thẳng cửa mà vào.
Vô cùng bất lịch sự.
Ánh mắt hẹp dài hình tam giác của ông ta nhìn chằm chằm Ngu Thanh Nhàn, ánh mắt vô cùng sắc bén, nếu là nguyên thân, bị cha ruột mình nhìn chằm chằm như thế, có lẽ cô ấy nhất định đã cảm thấy sợ hãi rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây