Ngu Thanh Nhàn chợt nhớ tới một số chuyện ở Thanh Vân Giới.
Khi đó nếu cùng nhau gặp mặt, cô thường đi đằng trước anh, vừa quay đầu lại liền có thể trông thấy ánh mắt lạnh lùng của anh.
Mỗi lần đối mặt, anh luôn bình tĩnh, không lay động. Lúc đó cô cho rằng anh đối với cô vô tình, cho đến bây giờ cô mới hiểu được.
Nếu thật sự vô tình, sao có thể trùng hợp như vậy, mỗi lần cô quay đầu đều có thể chạm mắt với anh. Đương nhiên là vì anh lúc nào cũng chú ý đến cô nên mới như vậy.
Ngu Thanh Nhàn cảm thấy trong lòng bành trướng, cô chạy ra khỏi sân, sà vào lồng ngực rộng mở của Tạ Uẩn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây