“Anh nói xem có lạnh không?” - Khí trời mùa đông ở phương Bắc đang hoành hành, đặc biệt là vào ban đêm, Ngu Thanh Nhàn đoán chừng nhiệt độ lúc này đã hạ xuống 0 độ.
Tay Tạ Uẩn âm ấm, nắm lấy tay cô vô cùng dễ chịu, hai người đã lâu không gặp mặt, Ngu Thanh Nhàn không nỡ hất ra:
“Tình huống lúc sáng của anh là sao vậy, tại sao ban ngày mà còn bị lạc đường thế?”
Tạ Uẩn kéo Ngu Thanh Nhàn ngồi xuống chỗ khuất gió, ấn Ngu Thanh Nhàn ngồi trên đùi mình, ôm cô nói: “Hôm nay anh vừa mới khôi phục ký ức, sợ em lo lắng, nên lập tức đến tìm em.”
“Em đã nói trăm ngày qua người đó không phải anh mà, nếu thật là anh, sao còn đần độn lăn xuống vách núi chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây