Tần Sơn Hoa ra sau vườn bắt một con gà trống ra thịt.
Con gà trống này đã nuôi được hai năm rồi, bình thường Tần Sơn vẫn luôn coi nó như bảo bối, trước khi Cố Hạo Lâm từng ám chỉ vài lần là thèm thịt gà, Tần Sơn Hoa cũng chưa có ý định thịt nó.
Lương Thanh Cúc cũng đến phòng bếp giúp đỡ.
Tần Sơn Hoa cũng giống nhiều bậc cha mẹ khác, đều không biết nói lời hay, đối với việc Lương Thanh Cúc về nhà ở, bà chỉ nói đúng một câu: “Cứ ngoan ngoãn ở nhà đi, cha mẹ vẫn còn có thể làm được, vẫn còn nuôi con được.”
Lương Thanh Cúc ngồi bên cạnh lò sưởi, đầu chôn giữa hai đầu gối khóc một trận, ban đầu vốn chỉ khóc nức nở, đến cuối cùng lại rống to lên, dường như chị ấy định khóc hết những tủi thân mà bao nhiêu năm nay phải chịu ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây