Lông mày bà Chu dựng ngược lên, nụ cười trên mặt đã không duy trì được nữa:
“Bà thông gia, đó chỉ là hiểu lầm, hiểu lầm thôi. Tiểu Ngọc mới bao tuổi cơ chứ, sao chúng tôi có thể để con bé làm việc được? Không phải tôi đang quét rác ở trong phòng đấy ư, bát ăn cơm từ sáng vẫn còn chưa kịp rửa, nên tôi vẫn để trong sân.”
“Chắc thấy tôi không có ở đó nên con bé lấy bát nghịch thôi, nếu mọi người không đến thì tôi vẫn chưa phát hiện ra đâu.”
Bà Chu bịa chuyện, cái chuyện mà sai bảo đứa bé chưa được hai tuổi làm việc này, dù có thế nào bà ta cũng không thể nhận.
Nếu bà ta nhận rồi, không đến nửa ngày thì chuyện bà ta ngược đãi trẻ con sẽ bị truyền khắp làng chưa được hai ngày thì mười dặm tám thôn quanh đây cũng đều biết cả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây