Ngu Thanh Nhàn nhắm mắt lại, hai tay quàng lên vai anh, cảm nhận sự bá đạo và mạnh mẽ của anh, lại tận hưởng sự dịu dàng xen lẫn trong bá đạo đó.
Hai người hôn từ huyền quan đến tận mép giường. Tạ Uẩn cẩn thận đặt Ngu Thanh Nhàn lên giường, còn không chờ Ngu Thanh Nhàn kịp hít thở, anh lại đè người lên.
Cửa sổ vẫn chưa đóng, ánh trăng bên ngoài sáng một cách kì lạ, chiếu rõ như ban ngày, giống như từng hạt sương bạc rơi trên nền gạch trong phòng.
Âm thanh trong phòng càng ngày càng lớn, ánh trăng hình như cũng cảm thấy xấu hổ, nên biến mất trong tầng mây.
Mãi cho đến nửa đêm, hai người mới nặng nề chìm vào giấc ngủ. Ngày hôm sau, khi Ngu Thanh Nhàn tỉnh lại thì đã hơn mười giờ, Ngu Thanh Nhàn lê cơ thể sưng đau tiến vào nhà vệ sinh tắm rửa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây