Lạc Hữu Dân và Miêu Hạ Thu đã bàn bạc từ trước rồi, con gái lớn số khổ, vất vả lắm mới nhảy được từ cái hố lửa kia ra, cô muốn làm gì thì cứ để yên cho cô làm, chỉ cần không quá đáng, người làm cha mẹ như họ nhất định sẽ bảo vệ.
Cho dù thất bại cũng không sao, người làm cha mẹ như họ coi như cũng có chút năng lực, có thể giúp cô đứng vững lại.
Đứa bé Tiểu Bách Tuế cũng ngoan ngoãn vâng lời, gần đây cứ trêu một cái là đã cười rồi, cũng không thích khóc nhè, khiến người ta bớt lo, người trong nhà không ai là không thương con bé cả.
Ngu Thanh Nhàn cảm động trước tình cảm của cha mẹ nguyên thân, cô cũng không nói cảm ơn với họ, vì như thế thì cũng xa lạ quá rồi.
Cô giấu sự biết ơn đó vào lòng: “Cuối tuần này con sẽ đến thành phố Ô tìm nguồn cung hàng, mẹ lại giúp con trông con bé thêm vài ngày nữa nhé, chờ khi con từ thành phố Ô về sẽ dẫn theo cả con bé đến thị trấn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây