“A, tôi nói sai rồi, tiện nhân như cô không dám hãm hại tôi, tất cả đều hướng về mấy đứa con đáng yêu của tôi, con mẹ nó, cô có khả năng đó, sao không ra tay với tôi đi? Tại sao không ra tay với cha mẹ và anh em của cô? Tại sao không ra tay với kẻ đã phụ cô, Phong Liên Thành, hoặc người mà cô không yêu, Phong Liên Quốc đi?”
“A, cô không dám.”
Theo từng câu Ngu Thanh Nhàn nói ra, nụ cười trên mặt Trương Hội Trân dần cứng đờ, cuối cùng cô ta vô cảm nhìn Ngu Thanh Nhàn.
Ngu Thanh Nhàn cười lạnh một tiếng rồi đi ra ngoài, cảnh sát thụ lý vụ án nhìn Trương Hội Trân một chút, sau đó khóa cửa lại.
Trương Hội Trân ngồi bó gối, lúc sau bỗng vang lên tiếng khóc, đi đến bước đường ngày hôm nay, Trương Hội Trân không hề hối hận. Điều cô ta không ngờ là mình sẽ bị bắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây