Miêu Xuân Thu thấy tình hình kinh doanh kém đi so với trước thì rất không vui, sắc mặt khá khó coi, Ngu Thanh Nhàn phải an ủi bà:
“Mẹ, mẹ có thấy trước đó con bận muốn chết không, gần như cả ngày dính luôn ở cạnh bếp, ngay cả thời gian chơi với bé Bách Tuế cũng không có, như hiện giờ có phải tốt hơn không, con còn có thời gian bế con của con, mẹ xem xem, nó lớn nhanh thế kia, giờ đã biết lật người rồi đó.”
Bé Bách Tuế giờ đã hơn 4 tháng tuổi, trước đó mãi không lẫy được, hai người trước cô bé cố hết sức lật người, thành công lẫy lần đầu trong đời, làm cả nhà vui sướng vô cùng.
Miêu Xuân Thu vẫn rất không vui, Ngu Thanh Nhàn bèn nói thêm: “Mẹ, mẹ xem xem, mẹ là người đầu tiên mở cửa hàng tư nhân ở trấn này, chẳng phải về sau cũng bắt đầu có người học theo, mở cửa hàng tư nhân đó sao? Khi ấy con còn tức muốn nổ đom đóm mắt kìa, rồi mẹ khuyên con thế nào mẹ nhớ không?”
Miêu Xuân Thu cũng nhớ lại chuyện cũ, bật cười một tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây