Đặc biệt cô ta còn lười, ngày nào cũng thi nhau ngủ đến mặt trời mọc ba sào mới dậy, nấu cơm cũng ngày càng qua loa, không nhiệt huyết như trước khi kết hôn.
Quả phụ Quách thấy cô ta lại đi ra ngoài tán gẫu trở về, hếch mặt nói: “Cô lại đi đâu đấy? Trong nhà lợn không cho ăn, gà không cho ăn, cơm cũng không nấu.”
Quả phụ Quách đã có tuổi, thích nhất là lải nhải: “Cô đi ra cửa hỏi thăm một chút, làm gì có vợ nhà nào ngủ phơi mông đến sáng mới rời giường chứ? Đúng là lười vô biên.”
Vì giữ thể diện cho Quách Hải Bình, nên Khương Hiểu Điềm phớt lờ bà ta, cũng không nấu ăn như ý muốn của quả phụ Quách, hôm nay tâm trạng cô ta không tốt, không muốn hầu hạ.
Quả phụ Quách không ngờ Khương Hiểu Điềm vậy mà bỏ đi không làm, nên đứng tại chỗ bắt đầu chửi bới trong sân, Khương Hiểu Điềm nằm trên giường trùm kín chăn, không hiểu vì sao thái độ của Quách Hải Bình lại thay đổi nhanh đến vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây