Không biết Tạ Uẩn đã ngồi dậy từ khi nào, anh đưa tay xoay mặt của Ngu Thanh Nhàn về phía mình: “Vợ ơi vợ, em muốn làm gì thì cứ làm đi, mọi chuyện cứ theo đúng suy nghĩ của em mà làm. Anh nói với em những lời này, không phải để cho em có gánh nặng tâm lý.”
“Vậy được rồi.” Ngu Thanh Nhàn nói, nhưng trong lòng cô lại không nghĩ như thế, Tạ Uẩn cố gắng như vậy, cô không thể quá lạc hậu được, nếu không sao cô có thể không biết xấu hổ mà sánh vai với anh đây?
Tạ Uẩn cũng vui vẻ hẳn.
Hai người ngồi ở bờ hồ một lúc lâu, buổi trưa cũng không thèm về nhà ăn cơm, mãi đến chiều mới quay về.
Tạ Uẩn về đến nhà, nhà họ Hà đã nấu cơm nước xong, đều là những món ăn chỉ xuất hiện trong lễ mừng năm mới. Trên bàn ngoại trừ thịt mà bà Hà mua, thì nhà họ còn thịt thêm một con gà nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây