Cô chưa đi được mấy bước thì gặp Hàn Dục.
Anh không lái xe, đi bộ tới.
Hai người gặp nhau, Hàn Dục nhét tay Ngu Thanh Nhàn vào túi áo của mình, túi áo anh rất ấm, tay đặt bên trong vô cùng ấm áp.
“Bà nội bảo em về nhà ăn cơm, lúc ra ngoài, anh với ông đi mua thức ăn. Em nhất định phải đến đấy nhé. Từ lúc bà biết chúng mình yêu nhau, lần nào anh về nhà cũng liếc sau lưng anh, thấy đằng sau không có ai thì bà lại nhìn anh với con mắt khinh bỉ.” Hàn Dục rất bất đắc dĩ.
Ngu Thanh Nhàn bật cười ha ha, hai người hẹn hò đến giờ đã hơn bốn tháng, nhưng cô vẫn chưa tới nhà họ Hàn. Lúc cô rảnh rỗi thì Hàn Dục lại bận, họ hết đấu võ lại đến kỳ xuất ngũ nhập ngũ, yêu nhau bốn tháng, nhưng hai người gặp nhau chỉ vài lần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây