Nếu không phải hôm nay họ ra ngoài huấn luyện, vừa vặn đi ngang qua nơi này thì Đường Giang cũng không phát hiện ra được!
Vừa nghĩ đến cảnh Hàn Dục lưu manh dắt tay em gái từ trên núi xuống, Đường Giang lại muốn tăng xông.
“Hàn Dục, tôi phải quyết đấu với anh!”
Giờ phút này Đường Giang cảm thấy mình là một người hùng, mà Hàn Dục đối diện chính là một tên khốn nạn, một kẻ lưu manh.
Hàn Dục cũng hơi run tay, anh không ngờ Đường Giang giữa đường lại chạy tới. Vừa rồi anh còn đang vui sướng đắc ý, hiện giờ anh có chút ủ rũ xấu hổ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây