“Không sao rồi mà bà nội, không phải bây giờ con về rồi ư?”
Bà cụ Đường nghe những lời Ngu Thanh Nhàn nói xong, trợn tròn mắt: “Con về ở cùng ông bà á?” Trong giọng nói chứa chút vui mừng kèm theo không dám tin.
“Vâng ạ, bà nội không chào đón con ư?” Ngu Thanh Nhàn cố ý hỏi.
“Chào đón chứ, sao có thể không chào đón cho được?” Bà cụ Đường lau hai mắt, nói với bác gái Đường: “Mẹ nhớ hình như con vừa làm một cái chăn đệm mới nhỉ? Cái bộ màu hồng nhạt ấy, mau thay cho Thanh Nhàn đi.”
Bác gái Đường xoa xoa đôi bàn tay vào tạp dề: “Bộ đó Khánh Hà từng dùng rồi, thẳng bé không biết chú ý vệ sinh nên bộ đó bẩn lắm, mà cũng không thể để Thanh Nhàn ngủ trên cái đệm nó từng ngủ rồi được. Đúng lúc số bông lần trước con mua vẫn sót lại nửa bịch, chút con ra phố mua ít vải về làm cái chăn mới cho Thanh Nhàn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây