Hệ thống lắc lư khắp nơi trong không gian: “Chúng tôi cũng đã để cho họ từng cố gắng tự mình báo thù, nhưng oán khí của họ quá lớn, vừa tái sinh họ đã khẩn cấp làm lớn chuyện, giết người phóng hỏa dùng mọi thủ đoạn, chủ não của chúng tôi thiếu chút nữa bị họ làm xong đời. Thật sự là không có cách nào, chúng tôi mới tìm người giúp họ làm nhiệm vụ.”
Hệ thống nhớ tới những trải nghiệm bi thảm của não chủ mà mình biết được từ trong miệng hệ thống khác, thiếu chút nữa cười ra tiếng, vui sướng khi người ta gặp nạn.
Ngu Thanh Nhàn không nói gì nữa, Lý Hải Anh lại tới gõ cửa: “Thanh Nhàn à, mẹ nấu mì cho con, thả trứng ốp la mà con thích ăn nhất, con mau dậy ăn cơm, người là sắt cơm là thép, không ăn làm sao có thể được.”
Lý Hải Anh nói xong vẫn cảm thấy không đủ, lại nói vào tai con gái điều mà bà đã nói không biết bao nhiêu lần: “Thanh Nhàn à, con thương mẹ đi, mẹ thật sự là không có tiền để con đi học lần nữa.”
Ngu Thanh Nhàn đi xuống giường, mở cửa, mặt đối mặt với Lý Hải Anh. Ngu Thanh Nhàn lạnh mặt: “Tiền tuất của cha con năm đó có nhiều như vậy, đủ để con học lại thêm ba năm nữa, mẹ lấy tiền cho anh trai mẹ mượn để xây nhà, hiện tại lại nói không có tiền cho con đi học? Mẹ đi yêu cầu anh mẹ trả lại tiền và yêu cầu anh mẹ trả lại tiền tuất của cha con.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây