Tần Kỷ Huy chỉ vào góc phố: “Bên kia đều có công an nhìn chằm chằm, nếu quá chen chúc, bọn họ sẽ lên tiếng ngăn cản.”
Bên kia quả nhiên có công an mặc đồng phục đang canh gác.
Nói xong, hai người đến trước mặt Chúc Uyển Uyển. Chúc Uyển Uyển học hành rất bận rộn, vì thế thời gian đi gặp Ngu Thanh Nhàn đã ít đi, nghỉ hè lại bị ông bà nội cô bé đón qua ở vài ngày, mới trở về không bao lâu.
Nhìn thấy Ngu Thanh Nhàn, cô bé tiến lên nói chuyện thân thiết với cô, Tần Kỷ Huy muốn xen vào cũng không chen nổi, vì thế chỉ có thể trợn tròn mắt đẩy đồ đi theo phía sau hai người.
Chúc Uyển Uyển là một đứa trẻ thông minh, cậu của cô bé thỉnh thoảng lại liếc ánh mắt tràn đầy oán niệm nhìn cô bé một cái, cô bé đã sớm cảm nhận được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây