Hạ Nhị Đản lập tức không đồng ý: “Con không học đâu, cô út cũng đi học nhưng có biết cái gì đâu. Cô út còn không biết kiếm tiền, đã vậy lại không biết giới hạn! Con còn biết gặt lúa, đào rau rừng mang về nhà ăn với anh trai, cô út thì chẳng biết mang gì về nhà, lại còn mang đồ trong nhà cho người khác.”
Mấy đứa nhỏ nghe Hạ Nhị Đản nói thì thi nhau tố cáo những chuyện cô út mình đã làm.
Nhất là Hạ Đại Đản, nói xong còn bật khóc, nguyên nhân là vì hai ngày trước cậu bé nhặt được mấy quả trứng vịt hoang bên bờ sông, còn chưa về đến nhà thì đã bị Hạ Văn Tĩnh cướp mất để biếu Đổng Thiếu An.
Nhớ tới chuyện này, Đại Đản vẫn còn thấy buồn.
Ngu Thanh Nhàn cảm thấy Hạ Văn Tĩnh đúng là tài thật, đến trẻ con mà cũng cướp đồ của bọn nó được, đúng là suy đồi đạo đức. Người như vậy sao có thể là nữ chính của quyển sách này được vậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây