Vương Tiểu Hà chỉ thẳng vào bà ta, mắt trợn trừng: “Mày thối vừa thôi. Cha mẹ không cho mày đi học ư? Vì thuyết phục mày đi học, họ nói đến rách cả họng, tao cũng khuyên mày, mày có nghe mọi người khuyên bảo không?”
“Mày không nghe! Càng khuyên bảo mày lại càng cảm thấy những gì mày làm là đúng. Còn nói không đút lót tiền cho mày vào cấp hai, tình huống trong nhà lúc đó mày còn không biết à?”
“Ông bà nội mới qua đời được hơn một năm, phần lớn tiền đã tiêu pha để làm phí mai táng cho ông bà rồi. Một suất vào cấp hai ít nhất cũng phải mấy chục nghìn, mày bảo cha mẹ lấy ở đâu ra?”
“Nói tiếp đến đối tượng của mày đi. Trước không bàn đến gia cảnh nhà nó, nói cách làm người của nó trước đi. Ngoại trừ mất lời nói ba hoa chích chòe để dỗ dành người khác, mày nói xem nó còn biết làm gì nữa hả? Mày còn chưa đủ mười sáu tuổi, nó đã làm mày lớn bụng rồi. Bụng mày to quá rồi, đứa bé hơn ba tháng thành hình người rồi mày mới nói với người trong nhà, trong nhà làm cách nào để mở tiệc lớn cho mày hả?”
“Lúc đó đầu mày toàn là óc heo nên không hiểu rõ thì cũng thôi đi, đến bây giờ mà mày vẫn không nghĩ cho thông chuyện này á? Bây giờ mày xả những chuyện đấy với tao cũng có ích gì đâu? Thằng kia là đầu xỏ giết chết cha mẹ, mày ngày ngày nằm cạnh một tên tội phạm giết người mà không thấy sợ tí nào à? Mày không sợ một ngày nào đó nó nhìn mày không vừa mắt, giết mày luôn à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây