Chị ấy đã bị bắt cóc đến thôn này mười lăm năm, cũng đã sinh ba đứa con, thôn dân rất yên tâm về chị ấy, vả lại chị ấy luôn dịu dàng ngoan ngoãn, gia đình chồng cũng không vô cớ đánh đập.
Trong số những cô gái bị bắt cóc, chị ấy xem như là sống tốt nhất rồi.
Người đã đi hết, ánh mắt Thường Đại Đức đầy u ám, nói với Phạm Xuân Hà: “Bà dạy quy củ cho nó, Bảo Căn theo bố vào rừng chặt tre, ba cái mẹt với sọt hỏng hết rồi, phải bù vào.”
Thường Đại Đức không coi trọng Ngu Thanh Nhàn gì cho cam, mặc dù cô vừa quất Hạ Thiên Cao bằng thắt lưng.
Trong lòng Thường Đại Đức, Ngu Thanh Nhàn ghe gớm thì đã sao, cô cũng chỉ là Tôn Hầu Tử, làm sao thoát khỏi lòng bàn tay Phật Tổ Như Lai?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây