Không có bút, không có giấy vàng, cũng không có mực chu sa, Ngu Thanh Nhàn chỉ có thể dùng linh lực làm mực, lấy tay làm bút, vẽ vào không trung, như thế đặc biệt tiêu hao linh lực.
Vẽ xong phù chú này, cô cảm thấy linh khí trên người đã bị tiêu hao sạch sẽ, nhưng trông gia đình kia nhào vào đánh nhau túi bụi, lòng lại cảm thấy thật đáng giá.
Phòng riêng của nguyên thân là phòng chứa đồ cũ và đồ vứt đi của nhà họ Thường, sau đống đồ bừa bộn bẩn thỉu là một chiếc giường ghép bằng những ván gỗ lởm chởm, giường rất nhỏ, chỉ đủ chỗ cho cô nằm im, trên đó có để vài món đồ ít ỏi của cô ấy.
Ngu Thanh Nhàn không lên giường nằm mà tìm một chiếc đệm rách ở góc phòng, khoanh chân ngồi xuống, tranh thủ từng chút thời gian để tu luyện.
Linh khí trong thế giới này quá loãng, nhưng ít ra như thế đã khá hơn thế giới trước rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây