“Bành Tử Kiện kia, tên là Bành Tử Kiện đúng không? Lúc trước đã đến nhà chúng ta vài lần, cũng rất chịu khó, anh còn khen nhóc con này có mắt nhìn, trông người cũng rất có tinh thần.”
“Xí, bây giờ nghĩ lại, thằng nhóc kia giống hệt một con chồn!”
Văn Thanh Yến dở khóc dở cười:
“Em nói vậy khác nào mắng cả mình?”
Ngu Thanh Nhàn nghe vậy cảm thấy cũng đúng, vừa rồi cô giận quá mất khôn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây