Thẩm Việt nhìn bé con đáng yêu này, bổ sung thêm một câu: “Bị em ăn vạ hình như cũng rất vui vẻ.”
Đường Thư nhắm mắt lại, mặt có hơi nóng lên, đầu óc lâng lâng xuất hiện bóng dáng cao lớn của Thẩm Việt.
Chờ đến khi anh dỗ con ngủ rồi, Đường Thư mơ mơ màng màng cảm nhận được anh đặt con ở trong cùng giường, sau đó cẩn thận nằm xuống bên cạnh cô.
Mới được một lúc anh lại nhanh chóng xuống giường tắt đèn, đại khái là sợ nửa đêm bé con sẽ tỉnh lại, Thẩm Việt chỉ kéo hơn nửa rèm lại, dưới đêm hè dịu dàng này, để lại một không gian sáng sủa lại ấm áp.
Thẩm Việt lại leo lên giường nằm trực tiếp nghiêng người nằm xuống sát bên cạnh Đường Thư, thành thạo mà kéo cô vào trong lòng ngực ôm chặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây