Đường Thư quá mệt mỏi, nói với Thẩm Việt hai câu liền trực tiếp ngủ mất.
Thẩm Việt ôm đứa nhỏ mềm mại, hai tay có chút cứng ngắc, đứng ở bên giường không nhúc nhích, rất sợ sẽ khiến đứa nhỏ mềm nhũn trong lòng kia bị hoảng sợ.
Đứa nhỏ không khóc nháo, sau khi chớp mắt hai cái, lại chậm rãi khép lại, nhu thuận đến mức khiến trong lòng anh mềm mại đi vài phần.
Trang Đại Thành rót một chai nước sôi về, đặt ở tủ đầu giường bên cạnh giường bệnh, lại lần lượt lấy khăn giấy và ly ra, thuận tiện cho bọn họ sử dụng.
Trang Hiểu Phỉ tiến đến bên cạnh Thẩm Việt, nhìn đứa nhỏ, bé cưng vẫn đỏ bừng như cũ, làn da cũng nhăn nheo, nhưng mà không khó nhìn ra đứa nhỏ có đôi mắt giống mẹ, hai mí rất tiêu chuẩn, cái mũi nhỏ cao thẳng, đoán chừng về sau sẽ giống Thẩm Việt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây