“Còn không tốt sao?” Đường Thư cẩn thận nhớ lại chuyện của bọn họ gần đây, cơ hồ vốn là anh giúp tôi, tôi giúp anh, nhưng mà ở trong mắt Thẩm Việt, Trang Đại Thành mỗi lần đi đến nhà bọn họ đều là ăn nhờ ở đậu, rửa chén dọn dẹp phòng bếp giúp người ta liền trực tiếp bỏ qua.
Nhưng mà nói một câu công bằng, nếu không phải cùng Thẩm Việt cảm tình tốt, ai sẽ mỗi ngày cho bọn họ đồ?
Có đôi khi cho mấy quả trứng gà, có đôi khi cho nửa cân đường, mấy thứ lặt vặt Trang Đại Thành đều là cầu gì được nấy.
Tuy rằng trong miệng Thẩm Việt rất ghét bỏ Trang Đại Thành, nhưng mỗi lần đến cửa hàng bọn họ cần dỡ hàng gì đó, anh cũng sẽ qua giúp đỡ một chút.
Đường Thư nhìn gò má tuấn mỹ của Thẩm Việt, ý vị thâm trường nói: “Có đôi khi là phải xem chi tiết, chứ không phải mặt ngoài.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây