“Không vội, từ từ sẽ đến.” Đường Thư đột nhiên mở miệng, đưa tay phủ lên mu bàn tay Thẩm Việt, an ủi: “Chờ sinh con ra, chúng ta cùng nhau cố gắng, cùng đi bày sạp bán chút đồ vật gì cũng được, em tin tưởng cuộc sống nhất định sẽ chậm rãi tốt lên, về sau chúng ta cũng có thể sống một cuộc sống tốt đẹp.”
Việc kiếm tiền này khẳng định là không thể gấp gáp được, dù sao hiện tại bánh bao cũng rất dễ bán, chi tiêu sinh hoạt cơ bản không cần lo.
Nếu như muốn kiếm nhiều tiền, cái trấn nhỏ này cũng không phải sân nhà của cô.
Nhưng bây giờ còn chưa phải lúc, chờ đứa nhỏ sinh ra cũng không muộn.
Hơn nữa Thẩm Việt cũng là người có đầu óc, chỉ cần không xúc động giống như hôm nay, còn sợ kiếm không được tiền sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây