“Ngoan lắm. Con chơi với Hiển Dương một lát nhé, cha lên gọi mẹ xuống ăn cơm.” Có vẻ dì Tôn chưa nấu cơm xong, Thẩm Việt nghĩ một lát rồi quyết định về phòng tắm rửa trước, sau đó mới đến thư phòng tìm Đường Thư.
Đường Thư đang mở máy tính xem tài liệu, có lẽ rất tập trung nên ngay cả Thẩm Việt vào phòng cũng không biết, chỉ đến khi ngửi thấy mùi hương chanh tươi mát mới nhận ra anh đã về.
“Khi nào thì anh về? Sao không nói gì cả?” Đường Thư vươn vai, nhìn mái tóc ướt của anh liền biết anh đã tắm xong, bèn chủ động ôm anh, cười hỏi: “Dì Tôn nấu cơm xong chưa? Em đói rồi.”
“Sắp rồi, anh vừa thấy dì ấy đang xào rau.” Thẩm Việt ôm cô vào lòng, cúi đầu ngửi mùi thơm trên tóc cô, rồi đột nhiên nói: “Từ ngày mai anh phải chạy tuyến Quảng Châu, trong khoảng thời gian này anh sẽ không về biệt thự bên này.”
Vừa nghe thấy vậy, mặt Đường Thư tái mét.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây