Thế là hai nhà cùng tham dự lễ tốt nghiệp của Ngô Thúy Bình. Trong hội trường, các sinh viên tốt nghiệp mặc áo sơ mi xanh, quần tây đen, đọc lời tuyên thệ hùng hồn, trang nghiêm, Thẩm Việt lần đầu tiên cảm thấy hơi áp lực: “Nghiêm túc quá.”
“Chúng ta có làm gì sai đâu, đây gọi là cảm giác an toàn.” Đường Thư thấy buổi lễ rất trang trọng và ý nghĩa, hơn nữa các sinh viên đều cao ráo, đẹp trai, mặc cảnh phục thẳng thớm, nhìn rất mãn nhãn: “Thấy Thúy Bình hăng hái thế này, em thấy rất tự hào, đất nước có họ, chắc chắn sẽ phát triển tốt hơn.”
Dì Lan phụ họa: “Đúng vậy, Thúy Bình nhà cháu thật oai phong.”
Trịnh Duy ngồi bên cạnh nhìn Ngô Thúy Bình trên sân khấu, lần đầu tiên anh không che giấu nụ cười của mình.
Trong buổi lễ, Thẩm Việt liếc nhìn Đường Thư vài lần, thấy vợ mình cứ nhìn mấy cậu trai trẻ, nhịn một lúc mới hỏi: “Em nhìn ai đấy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây