“Chị ta thay đổi nhiều lắm, mắt to, mũi và cằm nhọn hoắt, khác hẳn trước kia, nếu không nhìn thấy ngày sinh và quê quán, em cũng không dám tin đó là chị ta.” Chưa kể đến bộ ngực, Ngô Thúy Bình cũng không tiện nói ra, nhớ lại lúc nhìn thấy Ngô Thúy Hoa ở trại tạm giam, cô ấy thật sự không thể tin nổi một người có thể thay đổi nhiều đến thế.
Mặc dù dì Lan và cô Lâm mỗi lần gặp cô ấy đều nói cô ấy khác trước rất nhiều, nhưng ngũ quan của cô ấy không thay đổi nhiều, chỉ là thần sắc và vóc dáng khác đi.
Còn Ngô Thúy Hoa thì như biến thành một người khác, nếu gặp trên đường, chắc chắn cô ấy sẽ không nhận ra.
Đường Thư đi đến bàn ăn, rót nước ấm vào cốc, nói: “Chắc là phẫu thuật thẩm mỹ.”
Làm nghề đó, phẫu thuật thẩm mỹ là chuyện thường, theo cô biết, mấy năm nay Ngô Thúy Hoa gửi về nhà không ít tiền, chắc cô ta cũng đã đầu tư kha khá cho bản thân, chỉ là không ngờ cô ta lại đến Thâm Quyến.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây