Trang Hiểu Phỉ nghe thấy hướng gió thảo luận dần thay đổi, liền lấy điện thoại gọi cho Đường Thư.
Đầu dây bên kia đổ chuông bảy tám tiếng mới có người bắt máy, bên cạnh còn rất ồn ào, “Thư Thư, mình thấy cậu và Thẩm Việt đăng báo rồi, giờ mọi người đều đang mắng mấy tên paparazzi vô lương đó.”
“Cái gì?” Lúc này Đường Thư đang đi theo sau Thẩm Việt, chen chúc vào trong sở thú, đâu đâu cũng là phụ huynh dẫn theo con nhỏ, hoàn toàn không nghe rõ Trang Hiểu Phỉ nói gì.
“Sao bên đó ồn ào thế? Hai người đang ở đâu vậy?” Trang Hiểu Phỉ cứ tưởng giờ này Đường Thư và Thẩm Việt đang ở một nơi nào đó không ai tìm thấy, dù sao mấy tên paparazzi đó nổi tiếng là điên cuồng, nghe nói đã có hàng trăm phóng viên chầu chực ở khách sạn Quý Nhiên ở, chờ anh ấy ra ngoài.
Đường Thư vất vả lắm mới đi đến một con đường rộng rãi hơn, thở phào nhẹ nhõm: “Mình và Thẩm Việt dẫn Đường Đường đến sở thú, con bé muốn đi xem gấu trúc, khỏi phải nói, ngày lễ người đông thật đấy…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây