Thẩm Việt là người khó gần nhất mà anh ta từng gặp, không phải anh không tốt, dù sao trước mặt Đường Thư anh luôn nghe lời, nhưng với người khác thì không được như vậy.
Tuy Thẩm Việt chưa bao giờ tỏ thái độ khó chịu với anh ta, Đường Thư cũng nhiều lần nói Thẩm Việt là người tốt, nhưng trong lòng Lý Kỳ vẫn hơi sợ anh.
“Tôi sẽ liên lạc với anh ấy, anh mau về ngủ đi, xem quầng thâm mắt của anh kìa, không ngủ thì gấu trúc ở sở thú cũng tưởng anh là đồng loại đấy.” Đường Thư biết Lý Kỳ mấy hôm nay mệt mỏi, tối qua làm việc đến hơn bốn giờ sáng, chắc phải đến năm, sáu giờ mới xong.
“Tôi không ngủ được.” Lý Kỳ thở dài, vừa đi về phòng vừa lẩm bẩm: “Thôi, tôi gọi cho một người bạn phóng viên, cố gắng ngày mai đăng bài đính chính, đợi về Thâm Quyến rồi mở họp báo. Chết tiệt, kỳ nghỉ lễ thế này mà lại bị phá hỏng!”
Quý Nhiên là ca sĩ đầu tiên anh ta ký hợp đồng ở công ty Đường Thư, cũng là người mà anh ta đặt nhiều tâm huyết, anh ta không thể để ai bôi nhọ Quý Nhiên như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây