Hình ảnh hai đứa trẻ đầu kề đầu thật đẹp, khiến Thẩm Việt trong chuyến đi này cũng không đến nỗi quá buồn chán, vì anh mang theo máy ảnh, lúc rảnh rỗi liền chụp rất nhiều ảnh cho hai đứa trẻ.
Tàu sắp đến Quảng Châu, Lương Thiếu Phân vừa dọn hành lý, vừa thở dài: “Con bé nhà tôi rất thích chơi với Đường Đường, lát nữa xuống tàu chắc sẽ khóc mất.”
Lương Thiếu Phân quan sát mấy ngày, thấy Đường Đường đã đi học mẫu giáo quả thật rất khác, lễ phép và chu đáo, hơn nữa nhìn Đường Đường cũng phát triển tốt hơn con bé nhà cô ấy, khuôn mặt mũm mĩm, cũng cao hơn Hỉ Hỉ gần nửa cái đầu.
Ban đầu cô ấy còn nghĩ việc mình nhất quyết đưa con đến thành phố là một quyết định sai lầm, cả mẹ và chị dâu cô ấy cũng nói vậy, bảo cô ấy để Hỉ Hỉ ở lại quê, còn có người giúp đỡ chăm sóc.
Nhưng thấy mấy ngày nay Hỉ Hỉ rõ ràng hoạt bát hơn nhiều, lại còn học được tiếng phổ thông chuẩn chỉ trong hai ba ngày. Trước kia ở quê, mọi người xung quanh đều nói tiếng địa phương với con bé, nên Hỉ Hỉ vẫn chưa nói được tiếng phổ thông.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây