Thím Lưu biết ngày mai họ sẽ về thành phố, sau khi ăn cơm xong liền chuẩn bị rất nhiều đồ cho họ mang về.
Thẩm Việt vốn cũng ngại mang, dù sao đi tàu cũng không tiện.
Nhưng Đường Thư không muốn phụ lòng tốt của thím Lưu nên đã nhận một ít rau củ khô như măng khô, v.v...
Thím Lưu bỏ tất cả vào một chiếc túi vải bố, cười nói: “Tiểu Thư, nếu ăn hết thì gọi điện cho thím, thím gửi thêm cho.”
Tiền cước phí gửi đồ còn đắt hơn giá trị của mấy thứ này, nhưng thím Lưu vẫn kiên trì gửi đặc sản cho họ đã nhiều năm, tấm lòng thật đáng quý.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây