Sau khi bắt đầu nhập tiệc, Đường Thư nhìn thấy ánh mắt của những người đó, nói nhỏ với Thẩm Việt ở bên cạnh: “Mấy năm không về, mọi người ở dưới quê đều rất quan tâm anh đó.”
Nói là quan tâm, nhưng thật ra càng nhiều hơn chính là tò mò, muốn biết hiện tại rốt cuộc Thẩm Việt làm cái gì, thay đổi như thế nào.
“Bọn họ có thể không tò mò à?” Thẩm Việt buông ly rượu trong tay xuống, duỗi tay gắp một miếng cá cho Đường Đường: “Hiện tại sự nghiệp của anh thành công, gia đình hạnh phúc, bọn họ đều rất hâm mộ.”
Đường Thư trừng mắt nhìn anh, cạn lời mà đáp lại: “Làm gì có ai mèo khen mèo dài đuôi như anh chứ.”
Cô biết thật ra Thẩm Việt rất khiêm tốn, nhất là lúc trước Trang Đại Thành về quê mấy lần, Thẩm Việt đều dặn dò anh ấy về quê đừng nói quá nhiều về những chuyện ở thành phố Thâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây