Nhưng mà giây tiếp theo Thẩm Việt lại lộ ra vẻ mặt vô cùng âm u, khẽ nhếch môi mỏng nói: “Không biết, chắc bà ta đã chết từ lâu rồi.”
Đường Thư: “...”
Đường Thư do dự một lúc, quan sát biểu cảm của Thẩm Việt, cảm thấy anh không có bất cứ khác thường gì, thử nói: “Hôm nay em gặp được một người phụ nữ rất giống anh.”
“Anh nói coi...” Đường Thư vô cùng cẩn thận quan sát anh, hỏi: “Có khi nào bà ấy là mẹ ruột của anh không?”
“Không có chuyện đó.” Thẩm Việt duỗi tay xoa đầu cô, giống như cô đang nói một câu chuyện cười chẳng có gì buồn cười, ôm cô vào trong lòng, để cô ngồi lên đùi mình, cười nói: “Cho dù là thế thật thì anh cũng sẽ không nhận bà ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây