Lâm Vĩ không nhận lấy, cũng không dám lấy, chỉ hỏi: “Phần của ông chủ đâu?”
“Yên tâm, tôi vẫn còn, cái này là tôi cố ý mua cho anh, còn có một phần bánh ngọt nữa.” Thẩm Việt cũng không thích ăn đồ ngọt, có đôi khi còn cứ nằng nặc kéo cô ăn cùng, cho nên cô đưa đồ ngọt cho Lâm Vĩ luôn.
Lâm Vĩ nghe thế, hai mắt lập tức sáng rực lên, vui vẻ mà hô to: “Cảm ơn bà chủ.”
“Được rồi, sau này đừng gọi tôi là bà chủ nữa.”
“Được rồi, vậy cảm ơn tổng giám đốc Đường.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây