Thẩm Việt nhìn cô ấy trêu ghẹo nói: “Ui cha, còn biết cả tiền bồi thường thiệt hại tinh thần, càng ngày càng ra dáng công an nhân dân rồi đó.”
Ngô Thúy Bình theo bản năng ho nhẹ một tiếng: “Anh rể, anh đừng có trêu em.”
Đường Thư cười cười nói với Ngô Thúy Bình: “Anh rể em đang khen em đó chứ.”
Sau đó cô suy nghĩ một chút, lại nói: “Nhưng mà Thúy Bình nói đúng lắm, tuy rằng lần này Tạ Chính Cương không làm chị ấy bị thương, nhưng mà nửa đêm nửa hôm tự tiện xông vào nhà dân, không chỉ làm chị Hồng hoảng sợ, Tuyết Oánh cũng bị anh ta dọa sợ mất đi ba hồn bảy vía, nhất định phải làm anh ta chịu chút trừng phạt mới được.”
Nhưng mà Thẩm Việt lại hừ một tiếng, nhìn cô nói: “Tối hôm qua bận rộn cả đêm rồi, đi nghỉ ngơi trước rồi tính sau.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây