Đếm ngược xong, Đường Thư và Thẩm Việt cũng về phòng ngủ.
Ngủ đến nửa đêm lại nghe được tiếng đùng đùng đùng. Lúc đầu Đường Thư cũng không để ý, bởi vì khu vực quanh nơi bọn họ sống còn có một ít thôn xóm của dân địa phương, có người vẫn sẽ lén đốt pháo, nhất là lúc năm mới thế này, tiếng pháo cứ vang lên mãi không ngừng.
Nhưng mà Thẩm Việt lại mở đèn giường lên, đánh thức cô dậy, bình tĩnh nói: “Em nghe thử xem, có phải là tiếng của Triệu Uyển Hồng không?”
Đường Thư lập tức tỉnh táo hơn nhiều, nghiêm túc lắng nghe tiếng động kia, đột nhiên nghe được Triệu Uyển Hồng hét lên...
“Đúng là ở dưới lầu, mau đi xem thử xem có chuyện gì.” Đường Thư luống cuống tay chân xốc chăn, mang dép lên vào chuẩn bị chạy đi, lại bị Thẩm Việt kéo lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây