Đường Đường cầm lấy viên kẹo socola, gương mặt mũm mĩm cười tươi như hoa, ngọt ngào non nớt nói: “Chú là người tốt, chú sẽ không bắt cóc cháu.”
“Bé con này miệng ngọt thật, chẳng trách cha cháu lại thương cháu đến thế.” Happy không quá thích con nít, lại cực kỳ thiên vị Đường Đường, có cái gì ngon hoặc chơi vui đều muốn cho cô bé, dỗ cô bé vui.”
“Cái gì mà bắt cóc con?” Không biết Thẩm Việt đã quay về từ lúc nào, ngồi xuống bên cạnh Đường Thư, cầm lấy ly trà mà cô vừa mới uống xong, trực tiếp uống cạn.
Happy thuật lại lời nói lúc nãy một lần, cười nói: “Con gái anh nói em là người tốt.”
Thẩm Việt cầm ấm trà lên, tráng sơ qua chén đũa của Đường Thư và Đường Đường, cười khinh bỉ: “Đừng dễ dàng tin tưởng lời đàn ông nói, đàn ông chẳng có mấy ai tốt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây