Đường Thư và Thẩm Việt đều ngẩn người, hiểu được sự kiên cường lúc nãy của Triệu Uyển Hồng cũng chỉ là cố gắng giả vờ cho người khác xem mà thôi.
Vợ chồng lại đi đến nước đường này, ít nhiều gì cũng có chút tiếc hận.
Khoảng vài phút sau, Triệu Uyển Hồng xoay lưng với bọn họ lau nước mắt đi, sau đó mới xoay người nhìn hai người, lộ ra một nụ cười còn xấu hơn cả khóc: “Xin lỗi, lúc nãy tôi hơi mất khống chế cảm xúc một chút.”
Đường Thư an ủi: “Không có gì, bây giờ cô đã ổn hơn chút nào chưa?”
“Tôi không sao.” Triệu Uyển Hồng quan sát hai người bọn họ vài giây, lại nói: “Ừm, tôi ở lầu dưới nhà hai người, lầu mười lăm, lúc nãy tôi xử lý chuyện nhà có hơi mất mặt một chút, hi vọng là sẽ không quấy rầy đến hai người.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây