Buổi tối lúc đi ngủ, Đường Thư dỗ Đường Đường ngủ rồi, Thẩm Việt mới nói cho cô biết chuyện này.
Sau đó cô lập tức tò mò hỏi: “Có phải anh ta cố ý làm khó dễ anh không?”
Tuy rằng lúc đầu Thẩm Việt chỉ là trực thuộc ở công ty anh ta, mối quan hệ cộng sự của hai người cũng chẳng chặt chẽ gì, không có mối quan hệ ích lợi quá sâu.
Nhưng mà dính đến chuyện tiền bạc thì cũng rất khó nói, nhất là loại tiền công trình này, đến lúc đó người ta chỉ cần tùy tiện tìm cớ nói công trình không được nghiệm thu, cục giám sát phạt tiền, vậy thì anh cũng sẽ á khẩu không trả lời được.
Thẩm Việt lắc đầu, bỏ túi da trâu đang đựng năm vạn vào tủ quần áo, lạnh nhạt nói: “Không đến mức đó, Trần Vĩ Lương chỉ là đang đợi anh cúi đầu mà thôi, anh ta cho rằng anh chắc chắn sẽ không thể phát triển ở các ngành nghề khác, sau này sẽ quay về cầu xin anh ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây