Trong mắt Thẩm Việt mang theo ý cười: “Em không hôn anh mọt cái rồi lại đi vào sao?”
Đường Thư trừng mắt nhìn anh: “Anh có phải con nít đâu, đồi phong bại tục!”
Nói xong cô lập tức xoay người đi vào trong cổng chính của tòa soạn.
Mới đi được vài bước, cô lại nhịn không được quay đầu lại, lại phát hiện Thẩm Việt đang dựa vào cửa xe, hai tay đút túi quần, ánh mắt sâu thẳm vẫn luôn nhìn chằm chằm vào bóng dáng của cô không chớp mắt.
Đường Thư giục anh: “Anh mau lên xe đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây